20 Tháng Một, 2020 | 10:07
Chia sẻ bài viết lên facebook Chia sẻ bài viết lên twitter

Thành phố thông minh- Chính sách tạo điều kiện và an toàn cho người đi bộ trong thành phố thông minh tại tại Ấn Độ- Phần 2

  1. LỜI TỰA

Tất cả các thành phố đang phải đối mặt với vấn đề tắc nghẽn giao thông nghiêm trọng. Nguyên nhân sâu xa của vấn đề là tăng hoạt động kinh tế dẫn đến sự gia tăng nhanh chóng số lượng phương tiện cá nhân trên đường. Sự gia tăng số người dân sử dụng phương tiện đang tạo ra ngày càng nhiều vấn đề cho người đi bộ di chuyển trên đường, về thời gian chờ đợi, ô nhiễm hoặc tai nạn. niềm tin sai lầm là vấn đề giao thông sẽ được giải quyết đơn giản bằng cách tăng năng lực bằng cách thực hiện các biện pháp như mở rộng đường, xây dựng đường mới, cầu vượt vv.  Tuy nhiên, các giải pháp như vậy không bao giờ được tìm thấy là đầy đủ khi tăng trưởng xe tiếp tục xảy ra với tốc độ nhanh hơn nhiều. Do đó, người ta thấy rằng trong một thời gian ngắn, các con đường lại bị nghẹt với tình trạng giao thông quá tải. Hơn nữa, các điều kiện cho người đi bộ trở nên tồi tệ hơn do tất cả các biện pháp dồn xe vào khu vực trung tâm như vậy. Người già, bệnh tật, những người có nhu cầu đặc biệt, phụ nữ và trẻ em là những người bị ảnh hưởng nặng nề nhất.

Giải pháp bền vững duy nhất được chứng minh cho vấn đề giao thông là cung cấp chất lượng tốt hệ thống giao thông công cộng cũng như các phương tiện an toàn, đầy đủ và có thể sử dụng cho người đi bộ và người đi xe đạp. Điều này sẽ giúp mọi người có thể đi lại thuận tiện mà không cần sử dụng xe riêng, do đó giảm số lượng xe trên đường. Hệ quả vấn đề tắc nghẽn là giao thông cũng như vấn đề ô nhiễm sẽ được giải quyết dần dần. ’Chính sách giao thông đô thị quốc gia (NUTP) và Kế hoạch di động toàn diện(CMP) cho thành phố Pune ưu tiên hàng đầu cho giao thông công cộng, đi bộ và đi xe đạp. Điều này nói lên sự cần thiết rằng tất cả các chính sách và kế hoạch liên quan đến Giao thông và vận tải của Thành phố Pune

Tổng công ty (PMC) cũng như thực hiện các kế hoạch nên có những ưu tiên giống như NUTP và CMP.

Cần lưu ý rằng đi bộ là một quyền cơ bản của công dân và mọi người là một người đi bộ lúc này hay lúc khác. Có nhiều người đi bộ từ đầu đến cuối chuyến đi. Ngay cả những người khác sử dụng phương tiện để đi lại (phương tiện cá nhân, xe buýt, xe kéo, v.v.). Đầu tiên phải đi lên xe và sau đó một lần nữa để đến đích cuối cùng sau đó họ rời khỏi xe. Như vậy rõ ràng là mọi người dân đều phải đi bộ và băng qua đường thường xuyên hàng ngày. Các cơ sở dành cho người đi bộ tốt hơn cũng sẽ khuyến khích nhiều hơn và nhiều người đi bộ và sử dụng phương tiện giao thông công cộng thay vì đi bằng phương tiện cá nhân. do đó nó hoàn toàn cần thiết rằng phải thực sự  an toàn, đầy đủ và có thể sử dụng cho người đi bộ nên được cung cấp trên mọi con đường.

SMART CITY INDIA

Mô hình thành phố thông minh tại Ấn Độ

  1. SỰ CẦN THIẾT CỦA CHÍNH SÁCH

Thực tế là những người đi đường có nguy hiểm rình rập cao nhất là người đi bộ. Việc đi bộ trên đường có trở nên rất khó khăn và nguy hiểm cho mọi người. Những lý do chính cho tình huống này là –

1) Thiếu lối đi an toàn,  không thể đi được

2) Thiếu đường dành cho người đi bộ an toàn

3) Thiếu pha cho người đi bộ đầy đủ trong chu kỳ tín hiệu giao thông

4) Thiếu thực thi đầy đủ để đảm bảo lối đi an toàn cho người đi bộ

5) Thiếu bảo dưỡng thích hợp lối đi bộ và đường dành cho người đi bộ

6) Lưu lượng giao thông tăng

7) Tăng tốc độ phương tiện

8) Đường rộng hơn

9) Nút giao lớn hơn

10) Đường một chiều

11) Đường và nút giao không có tín hiệu

12) Giao thông vô kỷ luật

Vấn đề nghiêm trọng nhất mà người đi bộ phải đối mặt là trong khi băng qua đường trở nên nguy hiểm đến tính mạng. Một số vấn đề phải đối mặt trong vấn đề đường giao cắt cho người đi bộ, cả ở hai caaos giao cắt  (ở cấp đường hoặc cấp đường dành cho người đi bộ) và phân cấp giao cắt (ở mức trên hoặc dưới nền đường – FOB hoặc tàu điện ngầm).

  1. A) TẠI ĐIỂM GIAO CẮT

Băng qua đường ở cùng một cấp đường thuận tiện nhất cho người đi bộ ở mọi lứa tuổi vì nó cung cấp con đường băng qua ngắn nhất mà họ có thể vượt qua với ít nỗ lực nhất và thời gian ít hơn. Thiết kế của đường ngang phải sao cho người đi bộ có thể băng qua đường an toàn. Tuy nhiên, hầu hết các điểm giao nhau ở Pune không an toàn.

Một số vấn đề thường gặp phải trong trường hợp giao cắt lớp là –

Cơ sở hạ tầng liên quan

1) Các nơi trú ẩn dành cho người đi bộ thích hợp không được cung cấp phù hợp trên đường băng qua nơi người đi bộ có thể đứng an toàn và băng qua đường theo các giai đoạn – đặc biệt quan trọng đối với đường rộng hơn có hơn 2 làn mỗi chiều (tổng cộng 4 làn trở lên).

2) Dấu ngựa vằn mờ không nhìn thấy rõ và do đó việc vượt qua trở nên không an toàn cho người đi bộ – trong những trường hợp như vậy, cảnh sát giao thông cũng không thể thực hiện được ngay cả khi xe cộ lấn chiếm lối đi.

3) nhập làn vào vạch  ngựa vằn băng qua lối đi bộ bị chặn bởi xe đang đỗ.

4) Không có kết nối cùng cấp phù hợp với lối đi bộ trong trường hợp vượt qua.

5) Phương tiện tiếp cận không nhìn thấy được cho người đi bộ trước khi họ bắt đầu băng qua đường.

6) Xe tiếp cận giao cắt giữa khối với tốc độ cao gây nguy hiểm đến tính mạng của người đi bộ.

7) Ổ gà, nắp khoang bị trật / hư hỏng, mặt đường không bằng phẳng trên đường băng qua – người đi bộ (đặc biệt là người già) có thể vấp ngã và bị thương trong khi qua đường. thời gian băng qua đường cũng tăng lên.

8) Đèn đường không đủ hoặc thiếu tại ngã tư – nguy hiểm cho người đi bộ và cả người đi bộ không nhìn thấy rõ đối với người điều khiển phương tiện khi trời tối, do đó tăng khả năng tai nạn.

Tín hiệu liên quan

9) Khoảng thời gian của người đi bộ trong chu kỳ tín hiệu giao thông không đầy đủ.

10) Khi được cung cấp, vị trí của tín hiệu cho người đi bộ không được căn chỉnh phù hợp với đường đi bộ và khu vực quan sát cho người đi bộ. Do đó các tín hiệu không rõ ràng để người đi bộ có thể tới đích.

11) Trường hợp đường rộng ở ngã ba và được giao cắt theo từng chặng, tín hiệu cho người đi bộ chỉ được cung cấp trên lối đi bộ ở rìa đường và không phải trên đường tránh cho người đi bộ. Do đó, người đi bộ không nhận được thông tin về việc khi nào an toàn để băng qua từng đoạn đường.

12) Không cung cấp  hệ thống tín hiệu cho người khiếm thị.

13) Tín hiệu cho người đi bộ đã được cung cấp tại một số điểm giao cắt trung gian giữa nút giao. Tuy nhiên, các tín hiệu này không phục vụ mục đích mong muốn vì các phương tiện không bao giờ tôn trọng các tín hiệu trung gian như vậy trong trường hợp không thực thi.

  1. B) ĐIỂM GIAO CẮT

Nhìn chung, điểm giao cắt ở một mức trên hoặc dưới đường thường được tìm thấy là bất tiện bởi người đi bộ và do đó không được họ ưa thích. Điều này đã được trải nghiệm không chỉ ở Pune mà ở tất cả các thành phố khác ở Ấn Độ và trên toàn thế giới. Trên thực tế việc  vượt qua điểm giao cắt có nghĩa là sự bất công cho những người đi bộ, họ gặp khó khăn trong khi các phương tiện cơ giới được di chuyển dễ dàng.

Một số vấn đề phải đối mặt trong trường hợp đường giao cắt là

1) Vượt qua bao gồm leo lên một số lượng lớn các bước cần nỗ lực thể chất -người già và người khuyết tật tạm thời hoặc vĩnh viễn không thể sử dụng đường giao cắt như vậy

2) Tổng khoảng cách đi bộ và thời gian đi qua đường tăng

3) Thang máy nơi cung cấp có vấn đề. Vận hành thang máy không phải lúc nào cũng có mặt. không an toàn cho người già và trẻ em sử dụng thang máy trong trường hợp không có người vận hành thang máy. Thang máy trở thành không hoạt động trong trường hợp mất điện vì nguồn điện dự phòng không được cung cấp. Thang máy có thể không hoạt động hoặc trở nên không an toàn cho người dùng vì vấn đề bảo trì. Thang máy không được bảo vệ trên đường và dễ bị ăn cắp và thiệt hại bởi các thành phần chống đối xã hội.

4) Thiếu các biện pháp an ninh – người già, phụ nữ và trẻ em dễ bị tổn thương nhất

5) Lạm dụng FOB và tàu điện ngầm từ các yếu tố chống đối xã hội

6) Sự rò rỉ và tích tụ nước làm cho mặt sàn bị trơn và nguy hiểm – đặc biệt là người cao tuổi chịu rủi ro lớn

7) Sạch sẽ

8) Đường rộng hơn

9) Ngã ba rộng hơn

10) Đường một chiều

11) Đèn tín hiệu đường và ngã ba tự do

12) Chi phí vốn cho xây dựng rất cao.

13) Chi phí vận hành, bảo trì và bảo mật định kỳ cao

14) Kéo dài thời gian xây dựng (đặc biệt là cho tàu điện ngầm) với sự tắc nghẽn của một phần con đường gây khó khăn cho người đi bộ và cả vấn đề giao thông

15) Lối vào / lối ra chặn không gian trên lối đi bộ gây khó khăn cho người đi bộ khi đi bộ

16) Kết nối theo tất cả các hướng cần thiết có thể không có sẵn và do đó người đi bộ phải băng qua mặt đường ngay cả khi đường ngang phân cách được cung cấp.

17) FOB và tàu điện ngầm làm tăng tốc độ xe vì các tài xế mong đợi rằng sẽ không có bất kỳ người đi bộ băng qua đường. Điều này gây nguy hiểm cho tính mạng của người đi bộ những người được yêu cầu phải băng qua bề mặt và cũng ảnh hưởng đến an toàn giao thông nói chung. Thiếu các phương tiện dành cho người đi bộ thích hợp, đầy đủ, an toàn và có thể sử dụng được trên một thời gian dài. Điều này đã buộc mọi người phải đi bộ trên đường và cả băng qua đường bất cứ nơi nào bất cứ lúc nào, mà bây giờ đã trở thành gần như một thói quen. Điều này gây nguy hiểm đến tính mạng của họ và cũng gây cản trở lưu lượng giao thông, làm cho giao thông trở nên trầm trọng hơn bởi tình trạng tắc nghẽn. Một sự thay đổi thực sự lâu dài trong hành vi của họ là có thể chỉ khi các cơ sở dành cho người đi bộ thích hợp được cung cấp trên toàn thành phố. Cùng một lúc người sử dụng xe cũng cần phải có kỷ luật và cần tôn trọng quyền của người đi bộ. Hiện tại không có chính sách cho các cơ sở và an toàn cho người đi bộ. Thủ tục cụ thể là không theo sau để quyết định loại đường dành cho người đi bộ ở bất kỳ vị trí nào. Do đó, không có tính đồng nhất và nhất quán về tạo điều kiện cho người đi bộ được cung cấp trong thành phố. Vì thế có một nhu cầu cấp thiết cho một chính sách phù hợp để giúp mọi người dễ dàng và an toàn đi bộ và băng qua đường. Tập đoàn PMC hiện đã xây dựng một quy định như vậy cho sự an toàn và thoải mái cho người đi bộ. Chính sách này bao gồm các tính năng bắt buộc cho người đi bộ cơ sở hạ tầng và một quy trình chuẩn hóa để quyết định loại giao cắt cung cấp trên cơ sở từng trường hợp theo nhu cầu địa phương. Bảo trì và bảo vệ an ninh thường xuyên cho cơ sở hạ tầng cho người đi bộ cũng được bao gồm toàn bộ trong chính sách.

III. TẦM NHÌN

Pune sẽ là một thành phố thân thiện với người đi bộ với sự đường hoàng dành cho người đi bộ và chăm sóc cho họ an toàn và phúc lợi thông qua việc thực hiện các chính sách phù hợp. Thành phố sẽ có cơ sở hạ tầng cho người đi bộ chất lượng cao với sự phân bổ công bằng không gian đường bộ. Các đường trong thành phố sẽ có một môi trường cho việc đi bộ trở thành một trải nghiệm thú vị vì tất cả, nâng cao chất lượng cuộc sống cho công dân và biến PUNE thành một thành phố đáng sống.

IV. MỤC TIÊU

Chính sách này nhằm đạt được các mục tiêu sau phù hợp với tầm nhìn.

1) An toàn và thoải mái cho tất cả người đi bộ không phân biệt tuổi tác, giới tính, địa vị và những nhu cầu đặc biệt

2) Cải thiện quyền truy cập và tính di động cho mọi công dân mọi lúc theo nhu cầu bằng cách cung cấp các cơ sở cho người đi bộ an toàn và có thể sử dụng sẽ được thiết kế và duy trì tốt

3) Thiết kế đường tốt hơn và làm dịu  giao thông để tạo con đường an toàn hơn cho người đi bộ và cũng như những người sử dụng đường khác.

4) Tình trạng, nhân phẩm và ưu tiên hàng đầu để đi bộ bằng cách thay đổi thái độ hiện có và tất cả các suy nghĩ liên quan

5) Khuyến khích đi bộ như một phương thức vận tải thuận tiện và không mất chi phí

6) Tạo ‘khu vực chỉ dành cho người đi bộ” trong thành phố.

 Liên kết nguồn tin và dịch tại smartcities.gov.in/content/innerpage